Hôm nay ngồi lướt facebook, chợt thấy có đứa bạn khoe kiếm được tiền mua xe máy. Có lẽ, vì hay để chế độ hiện thông tin bạn bè mà lâu lâu tôi lại nhận được một topic như vây, khi thì đứa mới được nhận được thực tập ở công ty có tiếng, khi thì đứa nhận được học bổng du học ở đâu đó.
Khi đọc được những thứ đó, điều khiến tôi đặt ra câu hỏi là: “Ở độ tuổi này, tôi đã làm được gì???”
Tôi từng thích giảng viên hóa học, nhưng tôi đã không trở thành ai khác như thầy Vũ Khắc Ngọc, tôi cũng có chút khiếu ca hát, nhưng tôi đã không trở thành người như Sơn Tùng. Tôi từng nghĩ mình suy luận giỏi, nhưng tôi cũng không thành luật sư, tôi nghĩ mình viết văn cũng hay, nhưng tôi chưa bao giờ viết gì quá hai tờ giấy A4.
Tới độ tuổi này rồi, ai cũng từng nghe câu nói “Chỉ cần bạn cố gắng, bạn có thể làm bất kì gì bạn muốn”. Đây là câu nói rất hay gặp trong cuộc sống hiện đại ngày nay mà bạn có thể đọc được đâu đó trong một cuốn sách hay đơn giản nghe trong một buổi thảo luận về cách sống hiện đại.
Xem thêm: Tuổi 20 – sự trưởng thành trong mỗi con người
Nhưng cái gì cũng có giá của nó, thứ bạn muốn không tự nhiên mà có được. Và sự cố gắng cũng vậy, bạn muốn có nó, bạn phải trả giá cho nó, và cái giá của nó thì không hề rẻ chút nào cả.
Cái giá của nó chính là bạn phải từ bỏ, bạn phải từ bỏ đi những niềm vui hằng ngày của bạn, đó là khoảng thời gian bạn la cà chạy ngang, chạy dọc với lũ bạn, là những lúc bạn vui vẻ hò hét với lũ bạn trong lúc chơi liên minh. Bạn phải từ bỏ luôn thời gian dành cho bạn gái, hay là lúc bạn mơ mộng viễn vông gì đó trong tương lai của bạn. Tất cả những thứ ở trên, sẽ có ai đó, sẽ nhắc tôi rằng: “mấy thứ trên chỉ là vụn vặt, là thứ tôi nên từ bỏ để tập trung vào sự ghiệp của tôi, …” Những lúc như thế, tôi lại nghĩ rằng: “những thứ như vậy giúp tôi tìm được niềm vui, những tiếng cười, mà chỉ những thứ vụn vặt như vậy tôi mới chính là tôi, niềm vui nơi đó không có nơi nào có thể thay thế được.
Những người nổi tiếng, họ đã phải trả giá cho chính sự thành công của họ. Chẳng hạn như bạn nhìn đất nước mặt trời mọc Nhật Bản, nơi mà ai cũng muốn tới đó làm việc bởi chế độ lương ở đó cực kì tốt. Còn ở đất nước chúng ta, đơn giản chỉ là kiếm tiền để đủ sống. Nhưng bạn có biết tỉ lệ người tự tử do áp lực làm việc ở Nhật Bản cao hàng đầu thế giới. Còn Việt Nam, họ có cuộc sống dễ chịu và thanh bình hơn, bởi đơn giản họ không phải chịu nhiều áp lực về công việc, họ không cần phải làm ttrong một công ty nổi tiếng nào đó. Đó là điển hình của cái giá phải trả cho sự lựa chọn của mỗi con người.
Tham khảo thêm: Cuộc sống – không trưởng thành thì sẽ trắng tay
Tôi không ở đây để ngăn cản các bạn tìm được công việc tốt và thành công. Tôi chỉ nói những quan điểm của bản thân tôi, đôi lúc vẫn thành công mà chúng ta không cần phải đánh đổi thứ gì quan trọng trong cuộc đời cả.
Đôi lúc, tôi nghĩ mình cần phải làm nhiều hơn nữa, phải học nhiều hơn, chăm chỉ hơn, nhưng tôi biết khả năng của mình tới đâu, tôi biết mình có thể cố gắng hay không. Tôi không muốn đánh đổi thời gian của những thứ vụn vặt kia để đổi lấy thứ mà tôi không xác định được sau này có ích hay không. Vì vậy, tôi vẫn dành thời gian cho bạn bè, lâu lâu tôi dành thời gian viết linh tinh những thứ tôi thích, vẫn la cà với đám bạn mỗi buổi chiều, vần ngồi hò hét trong quán game như thường lệ. Có thể, đối với bạn, đó là thứ vô bổ, không có ích, nhưng tôi cũng không phải người vĩ đại nào cả, tôi chỉ là con người bình thường trong bao người khác. Vì thế tôi hài lòng với tất cả mình làm được, tôi không càn phải chứng tỏ bất cứ điều gì với bất cứ một người nào cả, bởi chính tôi đã là duy nhất rồi, bạn không thể nào tìm được một người nào giống như tôi cả.
Bài viết tham khảo về sức khỏe: Tổng quan về sữa non alpha lipid lifeline