TUỔI 20 – SỰ TRƯỞNG THÀNH TRONG MỖI CON NGƯỜI

Cuộc sống của mỗi chúng là mộ bài thơ tuyệt vời của tạo hóa ban cho. Có những lúc cao trào, vui tươi, nhưng cũng có những lúc tầm buồn, bi ai. Mọi người vẫn nói lúc cao trào nhất đó chính là lúc ta trường thành. Lúc đó chúng ta sẽ có những suy nghĩ, hành động chín chắn, đó là tuổi trẻ, là biển cả nhiệt huyết không ngừng vỗ về. Đó chính là tuổi 20 của mỗi chúng ta. Là lúc cao trào nhất của 60 năm cuộc đời, là lúc con sóng của mỗi con người trỗi dậy mạnh mẽ nhất mà ai cũng đã trải qua.

Tuổi 20 - sự trưởng thành trong mỗi con người

Tuổi 20 – sự trưởng thành trong mỗi con người

Khi 20 tuổi, chúng ta sẽ không còn than vãn về cuộc sống đầy bất công này nữa, sẽ không rầu rĩ vì những gian nan, khó khăn mà cuộc đời mang lại, mà chúng ta đã đủ lớn, đủ nhận thức để vượt ua những khó khăn đó, để vượt qua giới hạn của chính chúng ta, để đạt đến thành công lớn lao hơn.

Xem thêm: Lời chưa nói – viết cho mẹ

Khi 20, chúng ta sẽ không còn suốt ngày rong chơi phố phường mà thay vào đó ta sẽ bắt đầu những kế hoạch, hoạch định cho một tương lai tốt đẹp hơn, mà ở đó đầy rẫy những thủ thách, khó khăn đợi ta,

Khi 20 tuổi, những suy nghĩ màu hồng sẽ không cò xuất hiện trong đầu chúng ta nữa, chúng ta sẽ không còn mong muốn thành siêu nhân bảo vệ thế giới, không còn mơ làm nàng công chúa ngủ trog rừng  nữa bởi đơ giản chúng ta biết được năng lực của chính bản thân mình wor đâu và học cách kiểm soát nó,

Đặc biệt, chúng ta sẽ không còn so sánh mình với bất cứ ai nữa, ai cũng đều sống cuộc sống của họ, chúng ta bắt đầu hài lòng với những gì mình có vì cuộc sống đã cho ta những thứ tuyệt vời, chúng ta vẫn đầy đủ người để nương tựa, có những người bạn luôn trân trọng ta, chúng ta không còn quyền kêu ca khi họ có cuộc sống tốt đẹp hơn, giàu có hơn. Tuổi 20, chúng ta đã biết chấp nhận, chấp nhận cuộc sống, chấp nhận cho, có cho thì sẽ có nhận.

Nhớ ngày xưa khi bé tôi có thể dửng dưng với một cụ già ăn xin rách rưới ngoài đường và vô tư trước những lo toan, nhọc nhằn của bố mẹ. Còn hôm nay tôi đã 20 rồi. Tôi đã biết thương cho những mảnh đời bất hạnh, thấy đắng lòng trước những nếp nhăn của mẹ và những sợi tóc bạc của cha.

Trưởng thành hơn

Trưởng thành hơn

Khi tôi 20, chúng ta nhớ nhiều hơn về qúa khứ, về những ngày tháng tuổi thơ đầy rẫy những trận đòn của ba mẹ. về lúc bạn thời cấp 3, những ngày rong chơi mà không một chút toan tính của tuổi thơ. Rồi tuổi 20, chúng ta lo lắng cho tương lai, khi hai mươi chúng ta mang trong mình một hoài bão to lớn của tuổi trẻ, để chúng ta sẽ sẵn sàng đón nhận mọi thử thách của cuộc sống và tự chống chọi với những bão tố đó, vượt qua để bước tới thành công nhất. Khi đó chúng ta sẽ sợ tuổi 20, sợ nó đi quá nhanh, chúng ta sẽ mất đi tuổi 20 cũng như mất đi những hoài bão, nhiệt huyết của tuổi thanh xuân, của tuổi 20. Hai mươi – chúng ta hiểu được rằng có những thứ mất đi sẽ không bao giờ giữ lại được nữa.

Cứ thế, tuổi 20 sẽ nhanh đến rồi nhanh đi, để khi qua tuổi 20, chúng ta ngẫm lại những gì đã từng trải, khi đó ta chỉ mong sao ta đủ chín chắn hơn nữa để sẵn sàng đón nhận một cuộc sống đầy chông gai. Tuổi 20, tuổi của hành động, hãy hành động để không phải thốt lên hai chữ “ giá như …”.  Thời gian và tuổi trẻ sẽ không chờ đợi bất kỳ một ai. Chúng ta đừng để những ngày tháng thanh xuân, những ngày tháng của tuổi trẻ trôi qua một cách hoài phí, để sau nay nuối tiếc, bởi cuộc sống là không chờ đợi.

Tham khảo thêm: Cuộc sống – không trưởng thành thì sẽ trắng tay

Đánh giá bài viết này